Người xưa nói “Bất y quy củ bất thành phương viên” (không theo quy củ, không nên vuông tròn). Đối với sự phát triển của xã hội như ngày nay, việc quản người không thể lỏng lẻo. Nhưng phương pháp quản người vừa phải khiến mỗi người phục tùng đại cục của toàn xã hội, vừa phải giúp họ yên tâm với bổn phận của mình, tự nguyện cống hiến, sống hoà thuận với nhau, không ai xâm phạm đến ai. Quản người không phải là khống chế mà là để con người phát triển một cách lành mạnh, không phải là tước đoạt tự do mà là để con người thực sự có ích. Đó là nghệ thuật, là một môn khoa học và cũng là học vấn. Nó có tác dụng quan trọng đối với sự phát triển của nhân loại, sự an toàn của xã hội và hạnh phúc của mỗi người.