Giới thiệu Sách - Bộ truyện lẻ Nhóc Nicolas (Trọn bộ 05 cuốn)
Tác giả: Goscinny & Sempé Dịch giả: Trác Phong Nhà xuất bản: Hội nhà văn Số trang: 167 Kích thước: 18x18.5 cm Ngày phát hành: 12-2022
Bộ truyện gắn liền với tuổi thơ của biết bao nhiêu thế hệ; Trẻ em đọc thì thấy giống quá, người lớn thì thấy nhớ quá! Gồm 05 cuốn: 1. Nhóc Nicolas
2. Nhóc Nicolas và các bạn
3. Giờ ra chơi của nhóc Nicolas
4. Nhóc Nicolas phiền muộn
5. Những kỳ nghỉ của nhóc Nicolas
Trích đoạn “Chúng tôi bước vào trong cửa hàng, tôi lôi hết tiền xu để lên quầy và nói với bà hàng hoa rằng tôi muốn một bó hoa thật là to cho mẹ tôi, nhưng không phải hoa thu hải đường, bởi vì hoa đó thì nhà tôi có hàng đống và chẳng phải mất công đi mua ở chỗ khác làm gì. "Bọn cháu muốn những thứ thật tốt", thằng Alceste nói và nó đi ra gí mũi vào những bông hoa ở trong tủ kính để ngửi xem chúng có tốt không.”
“Điều phiền hà bây giờ là tôi lại phải về nhà tôi. Tôi bắt đầu vừa bước đi vừa chú ý không dẫm lên những đường vạch trên mặt đá lát, cũng dễ thôi bởi vì tôi không hề đi nhanh. Bố thì tôi biết sẽ nói với tôi những gì rồi. Bố sẽ nói với tôi rằng bố luôn luôn đứng đầu lớp và rằng bố của bố đã rất tự hào về bố và rằng bố đã lĩnh ở trường hàng đống bằng khen và huy chương và rằng bố rất muốn chìa ra cho tôi xem, nhưng chẳng may bố đã bị mất hết trong lần chuyển nhà khi bố lấy vợ.”
“Chúng tôi đi xuống phòng khách và tôi hỏi mẹ xem chúng tôi có thể ra ngoài vườn chơi không và mẹ nói rằng ngoài trời quá lạnh, nhưng Louisette đã lại chớp mi mắt và nó nói rằng nó muốn ngắm hoa đẹp. Thế là mẹ tôi nói rằng nó là một cục cưng kháu khỉnh và mẹ nói chúng tôi phải mặc ấm vào khi ra ngoài. Tôi cần phải học mới được, cái món chớp mi này, có vẻ hiệu nghiệm kinh khủng!”
“Chiều nay, trong lúc đi đến trường, tôi gặp Alceste cái thằng lại nói với tôi: "Hay là mình không đến trường?" Tôi nói với nó rằng không đến trường thì không hay đâu, rằng cô giáo sẽ không hài lòng, rằng bố tôi sẽ bảo tôi rằng cần phải học tập nếu người ta muốn thăng tiến trong đời và làm phi công, rằng điều đó sẽ làm mẹ tôi lo lắng và rằng nói dối là điều không tốt. Alceste trả lời tôi rằng chiều hôm nay chúng tôi học số học đấy, thế là tôi nói "thôi được" và chúng tôi không đi đến trường nữa.”
“Tôi lên phòng tôi để lấy những thứ tôi cần để bỏ nhà ra đi. Tôi lấy cái cặp của tôi và tôi bỏ vào trong đó cái ô tô nhỏ màu đỏ mà cô Eulogie đã cho tôi, cái đầu máy của cái tàu hỏa nhỏ vặn dây cót, với một toa hàng hóa, toa duy nhất còn lại, những toa khác đều đã vỡ cả, và một miếng sô cô la mà tôi giữ lại từ bữa quà chiều. Tôi lấy ống tiết kiệm, ai mà biết được, tôi có thể cần phải dùng đến tiền, và tôi ra đi.”