“Không gặp rào cản về sức khỏe hay trí tuệ, gia cảnh cũng không đến nỗi nghèo túng, lại sống ở nước Mỹ – nơi mà dường như cả thế giới đổ xô đến để học, vậy mà Tara Westover phải đợi đến năm 17 tuổi mới được cắp sách đến trường.
Cô từng phải lái xe ba tiếng đồng hồ để tìm người giảng cho mình vài bài lượng giác.
Cô đã phải vừa làm bảo vệ cho một tòa nhà, vừa đi lau dọn nhà thuê để trang trải chi phí ở trường đại học.
Có lúc, cô lại nhận ra thực tế phũ phàng rằng dù có nỗ lực qua được tất cả các môn, cô cũng không có tiền để mà học tiếp