Biết bao nền văn minh đã đến, đã qua. Biết bao mùa trăng đầy rồi lại khuyết. Trái đất vẫn quay. Thảm họa đi rồi lại đến. Và con người vẫn mãi quay cuồng trong mong cầu, giữa ranh giới mong manh của hạnh phúc, khổ đau. Ừ, thì ngày khó khăn cứ đến, ngày gian khổ sẽ qua. Chuyện của trời sẽ vẫn cứ là chuyện của trời. Chuyện của người sẽ vẫn cuốn hút, thị phi, sẽ vẫn bày ra trên chợ đời dẫu còm nhiều còm ít. Nhưng câu chuyện đời mình, mấy ai chú ý? Ta liệu có đang quên ta, quên sứ mệnh của chính mình, quên hạnh phúc đời ta? Ngoài kia, đời dẫu biến động thế nào, người dẫu hay dở ra sao, hành trình của ta liệu có thay đổi theo cuộc đời của họ?Tương lai thuộc về người bắt kịp sự thay đổi và chuẩn bị đủ để nắm lấy thời cơ.Chào mừng các bạn đến với hành trình MỞ CỬA TƯƠNG LAI cùng tác giả Nguyễn Phi Vân!Tác giả Nguyễn Phi Vân có nói trong Mở cửa tương lai rằng: Resilience – sự kiên cường – là một phẩm chất quan trọng hàng đầu của thế kỷ 21 khi tương lai đầy bất định, khi các yếu tố tạo nên thành công biến hóa thay đổi khôn lường, khi thay đổi nhanh, cải tiến hiệu chỉnh liên tục sau mỗi thử nghiệm thất bại là con đường dẫn đến thành công. Nghiệt ngã thay, đó cũng là từ khóa vật vã nhất với người trẻ.Một phần do hoàn cảnh sinh thành đầy đủ, được ấp ủ bảo bọc và bày sẵn cỗ mâm, tự thân môi trường và gia đình đã tước đi của những người trẻ khả năng tự lực cánh sinh, tự chịu trách nhiệm với bản thân, tự đứng lên khi vấp ngã. Nhà trường thì tập trung dạy kiến thức, rất ít nơi coi trọng việc rèn luyện kỹ năng sống, kỹ năng làm việc và hội nhập tương lai cho thế hệ mà họ đang dìu dắt, nên tạo ra những thế hệ bằng cấp, điểm số lỗi thời nhưng sáng ngời. Có điều, mảnh skill lận lưng để tự thân tồn tại, tự sống cuộc đời của chính mình, tự đối diện với bao nghiệt ngã ngoài kia hoàn toàn trống vắng. Họ thiếu chính kiến, trôi dạt theo đám đông, lan man trên mạng xã hội, dõi theo cuộc đời người khác.