Giới thiệu Sách - Năm Mươi Người - Chung Serang [AZVietNam]
Thông tin phát hành: TÊN SÁCH: NĂM MƯƠI NGƯỜI Quà tặng 01 bookmark một mặt Công ty phát hành: Teabooks Nhà xuất bản: NXB THẾ GIỚI Tác giả: Chung Serang Dịch giả: Lê Thị Thu Hương Loại bìa: Bìa mềm (có tay gấp) Số trang: 480 trang Ngày xuất bản: 24/12/2020 Giá bìa: 124.000 VNĐ
Giới thiệu nội dung: NĂM MƯƠI NGƯỜI – Chung Serang
Trên chiếc bàn thấp rộng rãi không có bất cứ thứ gì đặt trên đó, tôi muốn đổ thật nhiều những miếng ghép hình ra và dành thật nhiều thời gian để ghép chúng lại với nhau. Tôi nghĩ dù là mùa thu hay mùa đông thì cũng đều là những mùa thích hợp để làm việc đó. Khi thử ghép chúng lại với nhau, tôi mới thấy đến cuối cùng, thường chỉ còn lại những mảnh ghép xanh da trời nhạt gần với màu trắng mà thôi. Những mảnh ghép màu xanh da trời có in hình mặt người, hoặc có đường nét rõ ràng của sự vật, hay có màu sắc nổi bật thì dễ tìm được đúng vị trí. Nhưng những mảnh ghép màu xanh da trời nhạt lại chẳng dễ chút nào. Khi cầm những mảnh ghép đó, bỗng dưng tôi có suy nghĩ muốn viết một cuốn tiểu thuyết mà không có nhân vật chính, hoặc là một cuốn tiểu thuyết với khoảng 50 nhân vật chính. Vì tất cả đều là nhân vật chính nên dù mỗi người đều không có gì ngoài màu trắng ngà thì họ cũng sẽ sát cánh bên nhau để tìm ra vị trí của mình. Tôi muốn viết những câu chuyện như thế.
Trích từ “Lời tác giả”
ĐOẠN TRÍCH TRONG SÁCH
Bà đến đặt túi đậu đỏ vào đầu giường con dâu thì thấy con bé đang ngủ. “Đừng đánh thức nó dậy”, bà nghĩ như thế, vậy nên chỉ nhẹ nhàng đặt chiếc túi nhỏ cạnh gối rồi thôi.
“Cái này là gì thế mẹ? Bên trong đựng gì vậy ạ?”
Chắc mới ngủ chưa sâu nên con dâu của bà đã tỉnh.
“Là đậu đỏ đấy.”
Nghe xong câu trả lời của bà, Yoon Na đã cười sau một thời gian dài.
“Lúc mà con vẫn còn sống một mình trước khi kết hôn ấy, con đã nhận được một cuộc điện thoại từ mẹ vào ngày sinh nhật. Mẹ bảo là dù sao đi nữa cũng hãy ăn món gì đó làm từ đậu đỏ. Mẹ cứ nhắc đi nhắc lại mãi rằng phải như thế mới không bị ma quỷ bám theo. Nhưng hôm ấy, vì công việc kết thúc muộn nên con đã không thể mua được gì ăn cả, rồi mẹ biết con đã ăn gì không?”