Giới thiệu Sách - Thám tử đã chết - Tập 3 (Bản thường)
Thám tử đã chết - Tập 3
Công ty phát hành: Thái Hà Tác giả: Nigozyu Dịch giả: Ao Số trang: 336 Nhà xuất bản: Hà Nội Khổ: 13x19 cm Năm xuất bản: 2022 Quà tặng kèm: Bookmark
[ThaiHaBooks] Thám tử đã chết (tên gốc: Tantei wa mou shindeiru) là series light novel trinh thám của tác giả mới Nigozyu, người đã chiến thắng giải thưởng tân binh của MF Bunko J lần thứ 15 dành cho các tác giả Light novel mới triển vọng. Tính tới thời điểm hiện tại, Thám tử đã chết đã ra mắt 6 tập tại Nhật Bản với doanh số ấn tượng 850.000 bản được bán ra cùng hàng loạt các phiên bản chuyển thể truyện tranh và mới nhất là TV series anime cũng đang được công chiếu bản quyền tại Việt Nam, thu hút hàng trăm nghìn lượt xem mỗi tập.
Chương mở đầu – chương kết.
Vào một ngày nọ, tôi - Kimizuka Kimihiko, người đã từng có một thời gian làm trợ thủ của Thám tử Bậc thầy, bị bắt cóc cùng với Natsunagi, Saikawa và Charlotte. Chúng tôi được xem lại sự thật về cái chết của Siesta một năm trước. Và rồi, một cô gái với ngoại hình giống hệt Siesta xuất hiện trước đám còn đang sửng sốt chẳng thốt nên lời là chúng tôi, nói rằng trong đoạn phim vừa chiếu ẩn giấu một “lỗi sai”.
“Hình như tôi không giỏi trong việc đoán định cảm xúc của người khác.”, đây chính là sơ sót của một Siesta hoàn hảo.
Cảm giác yếu ớt vì là thám tử bậc thầy mà không thể tìm ra. Trong lúc tìm kiếm “lỗi sai” đó, chúng tôi cũng đồng thời nhận ra được ý nghĩa thực sự của việc kế thừa danh hiệu Thám tử bậc thầy. Vị thám tử đã chết. Sự thật về cái chết của cô ấy cũng đã được tiết lộ. Nhưng vẫn còn là quá sớm để gióng lên hồi kết.
Mục lục: 6 năm trước, Nagisa
Chương 1 Để được gặp cậu thêm một lần nữa Cậu nói hãy mặc đồ hầu gái đi Kẻ thù của thế giới và mười hai tấm khiên Nghề nghiệp: học sinh. Đôi khi là trợ thủ Chỉ hai người giữa đêm thâu Thề với Chúa, chúng tôi không có Thế rồi kẻ hung ác trở lại Câu chuyện không ai biết ngày đó Một quá khứ khác cần được kể lại Y hệt thám tử Con gái cũng thích có một căn cứ bí mật đấy chứ Kẻ địch thực sự Cái tên cuối cùng tôi gọi Tìm ra điểm sai và đối chiếu với đáp án Con quái vật biến mất Và như thế, hồ sơ vụ án mới bắt đầu 6 năm trước, Yui
Chương 2 Ừm, anh là nhà sản xuất của em á? Hày dũng tiếng nhật cho chuẩn vào Và sau đó, chàng trợ thủ thưởng thức bữa ăn Đó là câu chuyện của chính anh Chỉ là công việc đơn giản để quảng bá một thần tượng Hét lớn trước những gì phi lý trên thế giới này Con gái luôn muốn mặc những bộ váy đẹp Cơn ác mộng cứ thế ập tới Trinh thám bí ẩn phải đi với truyền kỳ siêu nhiên Hạt giống nguyên thuỷ, cô gái vật chứa Phương án lựa chọn ghê tởm nhất thế giới Việc mà những người đang sống như chúng ta có thể làm Hối tiếc của ngày ấy, lời hứa cho tương lai Vào thời khắc này, tất cả lật ngược Charlotte của 5 năm trước
Chương 3 Người bạn hôm qua, kẻ thù hôm nay Ngay từ đầu kẻ địch đã ở đó Nếu như cậu trở thành trợ thủ của tôi Thám tử vẫn luôn ở đây Vì thế nên di nguyện đó sẽ không bao giờ chết Thanh kiếm vàng trả thù thế giới Câu trả lời cuối cùng Chương cuối Cuộc chuyện trò giữa những cô gái Mở đầu
Trích đoạn sách:
“Trước hết!”
Tôi nghe thấy giọng nói quen thuộc của cô gái, với một chút ngập ngừng.
“Được rồi, bình tĩnh lại nào ― Nắm tay. Xoay vai. Hơi thở đều nhịp. Nhắm mắt lại, hít sâu rồi thở ra. Máu lưu thông. Mở mắt ra là tầm nhìn mờ mịt đã lại rõ ràng!”
Là câu cửa miệng của Saikawa. Một câu thần chú giúp giảm bớt căng thẳng.
“Xong rồi thì mọi người cùng uống trà chứ nhỉ?”
Thần tượng Saikawa mỉm cười một cách quyến rũ với chúng tôi.
“Thật tình, nên em mới là người trưởng thành nhất đấy.”
“Hì hì, kinh nghiệm của em khác với anh Kimizuka mà. Kinh nghiệm đó.”
“Đừng có nghe câu nhấn giọng ấy. Saikawa, em cũng nên ý thức hơn việc mình là thần tượng đi chứ.”
Cô bé nữ sinh trung học này thật tình… Nhưng, chà, còn tốt hơn là cứ ở mãi trong cái bầu không khí nặng nề mà. Nghĩ vậy rồi tôi nhận ra mình đang kiếm chút thời gian rảnh rỗi trong cái căn phòng quỷ quái này. Đúng thế, chúng tôi bị bắt cóc đến đây.
“Thế thì, thủ phạm ở đâu nhỉ?”
Cảm giác khó chịu xuất hiện, tôi quay người lại.
“Tiệc trà sao? Nghe hay đó. Cho tôi tham gia cùng chứ?”
Khoảnh khắc kế tiếp, tôi nhận ra có thêm một người nữa ngoài bốn chúng tôi.
“Ai?”
Theo phản xạ, tôi vươn tay tới chủ nhân của chiếc bóng… nhưng khi nhận ra, cả cơ thể đã bay trên không. Trần nhà phản chiếu, và rồi…
“Đau!”
Lưng đập mạnh xuống đất. Cơn đau như điện giật chạy dọc cơ thể, tôi vô thức nhắm tịt mắt.
“Lần sau còn cố động vào cơ thể này sẽ là gãy xương toàn thân đấy.”
Thật phi lý. Tôi thốt lên một tiếng phàn nàn khi nhận đòn quật vai, chậm rãi mở mắt… rồi ánh nhìn như đóng đinh vào cảnh tượng trước mặt.
“Cậu là…”
Tôi biết người này.
Mái tóc bạch kim, khuôn mặt đẹp như tượng điêu khắc. Cô ấy đang mặc... một bộ đồ hầu gái? Rõ ràng bộ trang phục hơi khác so với những gì tôi nhớ, nhưng ít nhất thì diện mạo không thể nhầm lẫn được. Suốt ba năm trời, cái tên chưa bao giờ rời đi dù chỉ một giây phút.