Công ty phát hành: Thái Hà Tác giả: nhiều tác giả Minh hoạ bìa: Umibouzu Dịch giả: Nguyễn Dương Quỳnh Năm xuất bản: 2022 Số trang: 376 Khổ: 13x19 cm Nhà xuất bản: Hà Nội
[ThaiHaBooks] Thám tử đã chết (tên gốc: Tantei wa mou shindeiru) là series light novel trinh thám của tác giả mới Nigozyu, người đã chiến thắng giải thưởng tân binh của MF Bunko J lần thứ 15 dành cho các tác giả Light novel mới triển vọng. Tính tới thời điểm hiện tại, Thám tử đã chết đã ra mắt 6 tập tại Nhật Bản với doanh số ấn tượng 850.000 bản được bán ra cùng hàng loạt các phiên bản chuyển thể truyện tranh và mới nhất là TV series anime cũng đang được công chiếu bản quyền tại Việt Nam, thu hút hàng trăm nghìn lượt xem mỗi tập. Đây là một cuộc hành trình mới vượt lên trên cả ý chí của Thám tử bậc thầy. Kẻ từng là trợ lý của Thám tử bậc thầy – tôi, Kimizuka Kimihiko – đã đương đầu với thử thách của Siesta quá cố và tìm ra một câu trở lời vượt lên trên cả ý chí ấy. Để thực hiện một phép màu không tương – mang Siesta trở lại và tìm manh mối đánh bại Hạt Giống, tôi cùng Natsunagi quyết định bay đến London. Nhưng trên chuyến bay, tôi lại nghe thấy câu nói y hệt như bốn năm trước đây: “Trong số quý khách, có vị nào là thám tử không ạ?” …Kẻ địch và đồng minh, quá khứ và tương lai, gặp gỡ và chia biệt. Do ý chí của chúng tôi và người đã khuất trộn lẫn vào nhau, câu chuyện bắt đầu thay đổi đột ngột. Thám tử đã chết. Nhưng không thể kết thúc như thế. Dù có là một nguyện ước đi ngược lại quy luật của thế giới này, tôi vẫn không chấp nhận được kết cục đó. Ở độ cao mười ngàn mét giữa không trung, một cuộc thám hiểm mới lại bắt đầu.
Trích đoạn sách:
Bức thư kết thúc ở đây.
“Đừng có đùa!”
Hoàn toàn sai hết.
Đúng thế. Những điều Natsunagi nói hoàn toàn sai lầm.
Dù Natsunagi không có ở đây, tôi cũng sẽ không trầm cảm ư?
Nhìn xem, đã ba ngày rồi, tôi không thèm nhúc nhích.
Tôi chẳng còn khí lực ăn uống, cũng không tắm rửa, râu cằm mọc lún phún từ khi nào. Bây giờ tôi cũng chẳng còn muốn ăn, cứ thế ngồi thu mình trên sàn và đọc thư. Vậy mà vẫn không rõ ư?
Một năm trước – khi tôi đang đắm chìm trong cuộc đời nhàm chán, Natsunagi đã lôi tôi ra. Đã túm lấy tôi. Đã la mắng khi tôi giả vờ không nhìn thấu suy nghĩ của Siesta. Đã khóc thay cho tôi. Trong đêm tối mịt mù, Natsunagi đã thề sẽ không bỏ tôi lại mà chết. Trên sân thượng của trường hoc, Natsunagi nói sẽ làm bạn với tôi. Sau đó, đã luôn ở bên cạnh tôi. Nhưng tôi vẫn…
“Mình không thể truyền đạt được sao?”
Tôi vẫn chưa thẳng thắn nói lời cảm ơn với Natsunagi.
Dù Natsunagi hay xấu hổ, đôi lúc trở nên giận dữ, ăn nói vụng về đi nữa.
Tôi chưa từng truyền đạt suy nghĩ thật sự của mình cho Natsunagi.
“Mình lại thất bại sao?”
Một năm trước, tôi cũng cứ thế mất đi Siesta khi chưa nói được điều gì.