Mỗi em bé đều có những lần đầu đáng nhớ, lần đầu gây ra một chuyện kì quặc, lần đầu đi lạc, lần đầu cáu nhặng xị, lần đầu bị bắt nạt, lần đầu tự đối mặt với nỗi sợ hãi, lần đầu làm việc nhà… và nhiều lần đầu khác. Ngắm nhìn những bước chân con chập chững, cảm nhận những lần đầu đáng nhớ của con, hỗ trợ con trên đường đời khôn lớn… đó chính là niềm hạnh phúc vô bờ của người làm cha làm mẹ, phải không?
Làm việc nhà chán và mệt, hay là vui và khỏe? Nếu coi việc nhà là việc thì chán thật ấy nhỉ? Còn nếu coi việc nhà là trò vui thì sẽ thế nào? Bố mẹ có khi nào một mặt mong con đỡ đần việc nhà; mặt khác thì lại gàn con mỗi khi con muốn thử sức?