Công ty phát hành Sống Ngày xuất bản 2018-01-09 00:00:00 Kích thước 15 x 23 cm Loại bìa Bìa mềm Số trang 308 Nhà xuất bản Nhà Xuất Bản Văn Học Tác giả Hoàng Ngọc Phách
Mô Tả Sản Phẩm Tuyển Tập Hoàng Ngọc Phách
Cuốn sách là tập hợp những sáng tác của nhà văn Hoàng Ngọc Phách ở nhiều lĩnh vực khác nhau: Tiểu thuyết, truyện ngắn và hồi ký, tiểu luận.
Đến với tuyển tập này, người đọc sẽ được thưởng thức lại những tâm lý yêu đương được mô tả vô cùng tinh tế ở tiểu thuyết Tố Tâm, được sống lại cùng những trang ký về sinh hoạt, học tập ở trường Bưởi, ngôi trường nổi tiếng một thời… Để từ đó thêm cảm phục tài năng và trân quý những gì nhà văn Hoàng Ngọc Phách đã để lại cho văn chương. Là một nhà văn không sở hữu số lượng tác phẩm đồ sộ, nhưng mỗi tác phẩm của Hoàng Ngọc Phách đều thể hiện tài năng văn chương và để lại dấu ấn sâu sắc cho nền văn học đương đại. Đặc biệt với tiểu thuyết Tố Tâm, tác phẩm “kinh điển” có sức ảnh hưởng lớn lao đến bạn đọc bao thế hệ, được xem là người khởi đầu một cuộc cách tân trong văn học, đánh dấu một mốc son trong tiến trình phát triển của dòng chảy văn học dân tộc.
Tuyển tập Hoàng Ngọc Phách lần này làm theo ấn bản đầu do NXB. Văn học thực hiện năm 1989, được Nguyễn Huệ Chi sưu tầm, biên soạn, giới thiệu. Tuyển tập Hoàng Ngọc Phách là một trong những tác phẩm mà Sống (Thương hiệu sách Tác giả Việt) đặc biệt tuyển chọn để đưa vào Tủ sách Khuê Văn – tủ sách gồm những áng văn trác tuyệt được ví như những vì tinh tú trong nền văn học Việt Nam.
Lược trích:
- “Nhiều lúc ngồi lâu quá thì nàng giục tôi về kẻo quá giờ vào trường, mà chính nàng lại tìm cách lưu tôi lại, được một vài phút cũng cứ lưu. Đại khái là như tôi đứng dậy cầm mũ thì nàng bảo để cho người đi gọi xe đã, có khi đến 15 phút mà không thấy xe. Tôi ra về thì nàng lại hỏi một câu chuyện gì đó bắt tôi phải cắt nghĩa, hay tôi có nhờ mua hoặc làm hộ cái gì thì đợi đến lúc ra về nàng mới hỏi lại. Thành ra từ lúc chuyển về đến lúc ra cửa có khi hàng giờ đồng hồ. Nhưng tôi tự biết rằng trong lúc dùng dằng như vậy cũng tại tôi một nửa. Khi tôi ngồi lâu thì sốt ruột nhưng hễ đứng lên cầm mũ thì lại muốn ngồi thêm, hình như tiếc mà không dứt về được. Cho nên nhiều lần chủ nhật và chiều thứ năm cũng trôi vào trong câu chuyện kéo dài đó”. (trích Tố Tâm).
- “Em chào anh, chào cả văn chương tư tưởng, chào cả non nước cỏ cây, những cảnh tuyệt vời của tạo hóa. Em xin nhắn với những cô thiếu nữ cùng một tính tình như em đừng theo em mà đi vào một lối. Muốn hưởng lấy cuộc ái ân đằm thắm trong cảnh vợ chồng thì tìm lấy mà biết sự thực ở đời, những chuyện viển vông mơ màng toàn là một thứ rượu ngọt, ngon, thơm, mà rất công phạt, nhấp vào thì ngà ngà say, trong người thấy nhẹ nhàng phấn chấn, nhưng dần dần đốt cháy hết ruột gan người.” (trích Tố Tâm).
- “Anh em gọi thầy là cụ “Bí”. Vì cụ có ba cái bí. Trước hết là cụ có cái đầu hói tròn long lóc giống như quả bí. Ai thấy cũng phải buồn cười. Hai là cái bí về sách vở. Khi học trò hỏi cụ điều này điều khác trong sách cụ không biết đường nào mà trả lời. Ba là cái “bí… tiện”. Khi cụ cần giải quyết việc này trước học trò thì cụ quát lên một tiếng to hoặc giậm chân trái xuống bục gỗ, hoặc đập ba toong xuống bàn, để át cái tiếng “phẹt phẹt”. (trích Chuyện trường Bưởi).