Xa Lâu Để Rồi Gặp Lại ( Tặng postcard bốn mùa ngẫu nhiên )
Công ty phát hành: Thái Hà Ngày xuất bản: 09-2019 Kích thước: 13x19 Loại bìa: Bìa mềm Số trang: 145 Nhà xuất bản: Hà Nội
Thời gian đi qua, mọi thứ rồi cũng đi qua. Cuối cùng thứ còn lại chỉ còn là kỷ niệm. Kỷ niệm nào cũng đáng nhớ nhưng cứ phải quên. Bởi vì tất cả rồi sẽ đổi thay. Chỉ có những tâm niệm an lành thánh thiện mới là thứ còn đọng mãi trong tim mỗi người.
Đôi lúc thấy một bông hoa đẹp muốn cắp đem về nhưng lại sợ làm thương tổn bông hoa. Thế thì suy cho cùng đời sống thiệt thòi một chút cuộc đời và trái tim mỗi người sẽ rộng mở hơn. Vì ai cũng nghĩ làm điều tốt nhân ái cho nhau. Trái tim đẹp là trái tim cần có sự hồn nhiên và vô tư. Vô tư với ý nghĩ nghiêm túc nề nếp trong đời sống. Khi mình trưởng thành mình sẽ biết bỏ ngoài tai những lời đâm soi gièm pha, mà nghĩ rằng: khi mình làm cho ai có niềm vui thì mình cũng vui lây, ai đó không cho mình niềm vui thì mình cũng tập bình thường. Bởi vì cuộc đời này không ai sống dùm mình. Luôn đến với mọi người trong sự tử tế giản đơn, cảm thông. Như vậy nghĩa là mình đang thương yêu một cuộc đời đã mất. Mất chưa hẳn là mất. Còn không hẳn là còn.
May sao đời sống chậm lại. Hiểu nhưng cứ phải làm ngơ. Làm ngơ không phải là sự hững hờ vô tâm vô tình. Biết là thương lắm cũng phải đành ngoảnh đầu biệt ly. Đôi lúc biệt ly là để có dịp tương phùng lúc khác mọi sự đẹp hơn. Có trải qua tháng ngày ly biệt, có giận hờn, có yêu thương, có nhớ nhung, có khắc khoải một cõi đời mới thấy còn gặp lại nhau đã là quý.
Có những sự biệt ly mỗi khi cất bước rời xa là đã không có ngày trở lại. Nhưng cũng có sự biệt ly là để hẹn ngày gặp lại nhau. Dòng đời hợp rồi tan, tan rồi hợp. Mọi sự đến đi đều là ở duyên sâu duyên mỏng. Duyên sâu thì ở trong tim nhớ nhung chờ đợi.
Duyên mỏng thì cũng chỉ là làn gió hôn nhẹ hàng cây. Sâu thì có hẹn ngày tương ngộ. Mỏng thì biết đến bao giờ. Cho nên xa lâu để rồi gặp lại là mở ra một cuộc hội thoại về cuộc đời, về cuộc tình thân phận với những ước mơ hoài bão của thời gian. Để rồi bóng dáng và hình hài xưa cũ bỗng một ngày trùng phùng năm tháng với đôi tay gầy chai sạm thời gian sau bao năm cách biệt, mà tôi nghe trên đôi vai anh mang đầy cung bậc nỗi niềm tâm tư.